Chủ Nhật, 17 tháng 7, 2011

               ĐI  BẾ  CHÁU   

Về hưu Bà phải xa Ông,
Bà đi bế cháu mà lòng ngổn ngang.
Buồn vui lẫn lộn đôi đàng,
Không đi nhớ cháu, đi càng thương Ông.
Một đời tần tảo long đong,
Nuôi con ăn học ,khổ không phàn nàn.
Đến nay được chút thanh nhàn,
Chỉ mong con cháu vẹn toàn hiếu, nhân.
Thương cháu Ông cứ ân cần,
Dặn Bà ra phố đừng phân vân gì.
Tôi ở lại quê lo chi,
Đến ngày chủ nhật, tôi đi thăm Bà.
Quý thay cho mối tình già,  
Ông lo cho Bà,Bà lại lo Ông.
Mai này nhiệm vụ đã xong,
Để Bà bế cháu, cùng Ông vẹn toàn.
                         
                       Tháng 9 năm 2001

        
       
      

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét