Thứ Sáu, 17 tháng 8, 2012

BÌNH AN

Ngồi viết vần thơ buổi xế tà,
Vui cùng thi hữu khi xuân qua.
Thu đi nhớ nắng vàng lòng cúc,
Đông đến mong mưa đỏ dạ trà.
Con cháu thảo hiền theo nếp cũ,
Ông Bà mẫu mực sáng gương nhà.
Đường đời lắm nẻo dù cao thấp,
Đẹp nhất bình an lúc tuổi già.
            
Hà Nội: 2012
   Cẩm Tú


TÌNH MẸ

 Anh đi làng xóm trông theo,
Bên hàng tre biếc, gió gieo vào hè.
Thế rồi từ ấy miền quê,
Bóng anh biền biệt sơn khê mịt mùng.
Mẹ già đỏ mắt ngóng trông,
Bút, nghiên mẹ cất kỹ trong rương, hòm.
Thư đi chờ đợi mỏi mòn,
Thư về tin dữ dạ còn hồ nghi.
Mẹ tin anh  vẫn chưa đi,
Một ngày ba bữa mẹ thì đợi anh.
Bao mùa cau nở thắm xanh,
Mùa nào mẹ cũng để dành buồng to.
Nén tâm giấu nỗi âu lo,
Hòa bình lòng mẹ tơ vò đớn đau.
Anh nằm lại chiến trường sâu,
Khói hương truy điệu nát nhàu chờ mong.
Mẹ nay tóc bạc, lưng còng,
Nheo nheo,đôi mắt cạn dòng lệ rơi.
Chiến tranh qua đã lâu rồi,
Hè nào mẹ cũng lặng ngồi gốc tre.

                          Hà Nội  : 7/ 2012
                                   Cẩm Tú

TIẾNG QUÊ

Bao năm lưu chốn thị thành,
Thèm nghe bản nhạc đồng xanh năm nào.
Sáo diều vi vút trời cao,
Tiếng gà gáy sáng đón chào bình minh.
Trung thu trống ếch xập xình,
Tiếng gầu tát nước lung linh trăng vàng.
Học bài tiếng trẻ vang vang,
À ơi lời mẹ nhẹ nhàng mùa thu.
Ong bay tìm mật vù vù,
Quốc kêu khắc khoải nghe như lạc nhà.
Ấm trầm lời dạy của cha,
Lời yêu đôi lứa thiết tha ngọt ngào.
Tiếng mưa thác đổ ào ào,
Tiếng nắng bốc lửa ném vào ngọn cây.
Ồn ào tiếng chợ đang đầy,
Tiếng cò lặn lội tháng ngày bên sông.
Tiếng ca dao vút trên đồng,
Bà cười với cháu cùng ông trong nhà…
Bao âm thanh đến rồi qua,
Lắng trong sâu thẳm ấy là tiếng quê.

Hà Nội : 07/2012
Cẩm Tú