Thứ Tư, 25 tháng 10, 2017

SÔNG QUÊ
Sông quê nước chảy thành thơ,
Bãi ngô xanh mướt đôi bờ dân ca.
Vẳng nghe tiếng nhạc xa xa,
Mái chèo khua nước thiết tha nhịp nhàng.
Tình quê nặng chuyến đò ngang,
Theo anh em đã bước sang sông rồi.
Câu thơ ấm áp từng lời,
Gói vào ta để tận nơi tim này.
Bây giờ tóc ngả màu mây,
Sông quê dẫu có khi đầy khi vơi ,
Lời thơ kết trái cho đời,
Khúc dân ca mãi là nơi ta về./.
Hà Nội 8 /2017
Cẩm Tú